Mùa xuân châu Âu

 

 

5 cm/s không chỉ là vận tốc của những cánh anh đào rơi, mà còn là vận tốc khi chúng ta lặng lẽ bước qua đời nhau, đánh mất bao cảm xúc thiết tha nhất của tình yêu.
Nếu vận tốc của hoa anh đào không phải là 5 cm/s thì có lẽ nó sẽ không đẹp như thế. Và nếu khoảng cách giữa anh và em là 5 cm, thì có lẽ chỉ cần 1 bước chứ không phải là cả 1 đời người.
Hoa anh đào vẫn rơi …
Và tôi đã nắm trượt nó! 

5 cm/s

Đoạn trích mình viết trên kìa từ một bộ anime và tiểu thuyết rất nổi tiếng tên là 5 cm/s – 5 Centimeters per Second của tác giả Makoto Shinkai. Đứng dưới cánh đào rơi, chẳng có gì thích hợp với tâm trạng bằng phim này.  Chẳng phải một câu chuyện gay cấn, chỉ là tình cảm niên thiếu của 2 người bạn, rồi xa cách khi chuyển nhà đi, gặp lại, và không bao giờ đến được với nhau.  Thoáng thấy câu chuyển của bản thân mình, cũng đang lẩn quất ở đâu đó.

Hàng cây đào ở Pecs

“The speed at which cherry blossoms fall… 5 centimeters per second. At what speed must I live… to be able to see you again?

“Vận tốc của những cánh anh đào rơi là 5cm/s, vậy anh phải đạt vận tốc bao nhiêu … để có thể gặp em một lần nữa?”

“I still don’t know what it really means to grow up. However, if I happen to meet you, one day in the future, by then, I want to become someone you can be proud to know.”

“Anh không biết khi nào được coi là trưởng thành. Nhưng một ngày kia, nếu vô tình gặp lại em, anh muốn mình là một người đàn ông đáng tự hào trong mắt em”

“I love you. I can’t remember when I fell in love with you but very naturally, I had fallen in love with you before I knew it. The first time I met you, you were a strong and kind boy. You always protected me.”

“Em yêu anh. Em không biết em yêu anh từ lúc nào, tự nhiên, em yêu anh trước cả khi em biết đó là yêu. Lần đầu gặp mặt, anh đã tỏ ra là một chàng trai mạnh mẽ và ân cần. Anh luôn bảo vệ em.”

“Maybe we tried to leave as much memories of ourselves with each other because we knew one day we wouldn’t be together any more”

“Có lẽ chúng ta cố gắng tạo nên càng nhiều kỉ niệm hết sức có thể vì chúng ta biết rằng, một ngày nào đó, chúng ta không thể bên nhau nữa”

“This is not the place for me. I really think that I don’t belong here. But I don’t know where I want to go, and I don’t have legs that can carry me somewhere.”

“Đây không phải là nơi của mình. Tôi thật sự nghĩ rằng tôi không thuộc về nơi này. Nhưng tôi không biết tôi muốn đi đâu, chân tôi cũng chẳng muốn đi đâu nưa”

“I don’t quite remember which of us it was who stopped sending letters. That wasn’t the important thing. Because the letters had already lost their meaning. Unable to grasp each other’s present, shying away from the truth that threatened to sever our bond, from our utter estrangement. I thought we would always be together–Even if we could never meet again, my feelings, at least, would never change….”

“Tôi không nhớ ai trong số chúng tôi là người ngưng gửi thư, chẳng quan trọng nữa. Vì những lá thư đã mất dần ý nghĩa của nó. Không thể hiện diện bên nhau, ngượng ngùng chấp nhận sự thật đó đã hủy hoại mối liên kết giữa chúng tôi, từ sự chia rẽ bên ngoài. Tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ bên nhau mãi mãi. Cho dù chúng tôi không bao giờ gặp lại, thì cảm giác này, ít nhất là sẽ không bao giờ thay đổi …”

 

“Even now, I still love you… but I’m sure that even if we had written 1,000 messages back and forth… our hearts probably wouldn’t have moved even 1 centimeter closer.”
 
“Đến giờ, em vẫn yêu anh … nhưng em biết rằng có viết 1000 tin nhắn … thì trái tim chúng ta cũng không hề đến gần, dù chỉ là 1 cm”

“Is there someone you like? What are you thinking of in a place I’ve never been? Are we just a memory now?”

” Anh có đang thích ai không? Anh đang nghĩ gì ở nơi em chưa từng đặt chân đến? Có phải chúng ta giờ chỉ là kỉ niệm?”

Link ebook 5 cm/s : đây
Link phim engsub 5 cm/s : youtube engsub

~Mùa xuân Châu Âu~

Áo dài Việt ở Hungary

Ai nói phải đến Nhật Bản mới có hoa anh đào. Ở những thành phố khắp các nước châu Âu cũng rất chuộng trồng anh đào, chỉ là không được nhiều hàng cây rợp bóng nhiều như Nhật Bản thôi. Tiêu biểu thì có những vườn hoa ở Paris, vườn Amsterdam bos ở Hà Lan. Mình đang sống ở 1 thành phố nhỏ xíu, ở một đất nước cũng nho nhỏ của Châu Âu, 3 năm qua, mỗi xuân về đôi khi lại thấy vài cây đào nở loe que trên đường, chắc được Nhật gửi tặng ít giống nên không trồng cả hàng dài đc :)), mà lác đác mỗi góc phố 1 cây. Cho đến hôm trước khám phá ra, trong nghĩa trang thành phố, có hàng cây đào lộng lẫy to lớn thẳng tắp. Nghĩa trang nghe đã lạnh gáy, nhưng nghĩa trang ở châu Âu lại rất đẹp, yên bình, thích hợp để đi dạo :)), và rất nhiều người ghé qua chụp ảnh mùa hoa nở

Đứng dưới tán hoa đào, mặc bộ áo dài Việt Nam, thầm nghĩ không biết còn ở đây bao lâu, còn bao nhiêu cơ hội mặc đồ truyền thống đất nước ở trời Tây. Bạn từng nói mình là 1 đứa yêu đất nước và tự hào dân tộc thật đấy, trong khi nó lại không có những cảm giác như vậy với đất nước của nó. Mình chỉ nói, nếu không yêu quê hương mình, không tự hào đất nước, thì tao cảm thấy tao chẳng thể yêu và tự hào về cái gì khác, đất nước tao tuy có rất nhiều điểm đáng chê, nhưng tao chưa từng ngừng tự hào về nguồn gốc của tao. Không biết có phải mùa xuân châu Âu cuối cùng chưa, để về NHÀ, cũng như đoạn quotes trên, This is not the place for me. I really think that I don’t belong here…

 

Pecs, một ngày cuối xuân tháng 4 – tháng nói dối của em

Dùng link này để đăng ký tài khoản và book phòng sẽ được giảm giá 42 USD cho lần book phòng đầu tiên nha www.airbnb.com/c/lea88
Mã giảm 10% khi đặt phòng trên booking, thích hợp nếu thuê với số tiền lớn hơn 150 USD cho một lần đặt: https://www.booking.com/s/34_6/X98Z6BC75C